Trò chơi thuở bé, anh
hay kéo mo cau, chở em khắp ngõ vườn.
Cô bé mỹ miều cười run
run bờ vai, tay ôm chắc vành mo.
Chiếc tàu mo nhỏ bé
Anh giả người phu xe
Hỏi : “Đi đâu bé à ?”
Em trả lời : “ Nhà em
ở cuối thôn”
Mo cau anh lại kéo,
làm vui cô bé nghèo.
Hôm nay tình cờ nghe lại bài nhạc này, khiến tôi nhớ lại
những trò chơi thuở bé. Mặc dù bài nhạc hơi buồn nhưng nó gợi lên những kỷ niệm
thời thơ ấu của tôi với những trò chơi dân gian giản dị.
Tôi còn nhớ hồi đó người ta hay trồng trầu và cau lắm, bởi
vì hầu hết ai cũng ghiền ăn trầu mà. Những mo cau khô, tôi và mấy đứa hàng xóm lấy
xuống, thường một đứa ngồi, một đứa kéo, cảm giác rất vui. Mà cũng may là ngày
đó đường đất rất mịn chứ như đường đá sỏi bây giờ chắc tiêu quá.^_^
Ngoài ra còn một số trò chơi thú vị khác như năm mười đá
banh, ô ăn quan, nhảy dây,…
Năm mười đá banh thực chất là trò chơi trốn tìm kết hợp với
trái banh. Một người đi tìm, nhiều người trốn. Trái banh được đặt trong vòng
tròn được vẽ trên mặt đất. Người đi tìm nếu thấy một đứa nào đó thì la lên :
“xí bắt thằng gì đó” rồi chạy ra chạm vào trái banh. Nếu người trốn nhanh hơn,
đá trái banh ra khỏi vòng thì có thể tiếp tục chạy trốn, người tìm phải lụm
trái banh về đặt trong vòng và tiếp tục đi tìm. Khi 1 người bị bắt gọi là tử
(chết). Và sẽ được cứu nếu có 1 người nào đó đá trái banh ra khỏi vòng. Nếu tất
cả những người trốn đều tử thì người tử đầu tiên trở thành người tìm cho những
người còn lại trốn.
Một trò chơi khác là nhảy dây. Nhảy dây mà cả con trai và
con gái có thể chơi là quăng-lộn-chung (chui). Có 2 người giữ 2 đầu sợi dây, và
sợi dây được nâng lên từng mức (đầu gối, thắt lưng,…). Những người còn lại có
thể quăng người qua cộng dậy, lộn qua hay chui qua. Điểm thú vị nhất là khi
cộng dây được đưa lên cao nhất, người chơi không thể quăng người tới, hay lộn
cũng không tới. Khi đó, chỉ còn cách chui qua, nhưng nếu chui không khéo bị dây
giật trúng thì sẽ tử. Một số đứa rất nhanh nhẹn, làm bộ chui qua, nhưng khi dây
giật xuống, nó lập tức lộn người và thế là qua được. Nhưng nhiều khi hai đứa
giữ dây không giật dây, thế là nó lộn không tới dây nên sẽ tử. Đây có thể xem
là màn đấu trí vui nhộn. Nói không thể nào diễn tả được hết cái cảm giác háo
hức. Chỉ những người chơi rồi mới hiểu.
Và còn rất nhiều trò thú vị khác nữa.
Nhưng một điều đáng buồn là bây giờ tôi ít thấy mấy đứa trẻ
trong xóm chơi những trò chơi đó. Hầu như chúng chỉ làm bạn với game máy tính
thôi. Theo thời gian, chắc sau này không còn ai biết về mấy trò chơi dân dã đó
nữa. Thật đáng tiếc.
NNS
Hãy cùng thưởng thức Anniversary của Beethoven qua âm thanh của Music Box
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét