Chuyến đi dự kiến xuất phát tại sân bay lúc 9h, đòi hỏi phải có mặt
lúc 7h. Tôi ở dưới quê nên 4h tôi phải xuất phát. Đến sân bay khoảng 7h, tôi điện
thoại cho hướng dẫn viên (HDV), anh ta đã có mặt ở đó nhưng nói là chuyến bay
phải dời lại 1 tiếng (tức là 10h). Anh ta nói đã gọi điện thoại thông báo cho từng
người trong đoàn, nhưng không ai bắt máy (cái này là anh ta xạo thôi, chứ thực
ra có ai nhận được cuộc gọi nào đâu). Tôi và anh HDV ngồi chờ đến hơn 8h, một số
người trong đoàn đã tới, anh ta dẫn chúng tôi vào bên trong làm thủ tục và gởi
hành lý. Lần đầu vào sân bay nên cảm giác tôi hơi bất ngờ, bên trong mọi người
đi đi lại lại, trò chuyện với nhau, cũng có người mệt quá nằm ngủ trên mấy cái
ghế. Lúc này đoàn của tôi hầu như đã có mặt đầy đủ, ai cũng đi với gia đình, cười
nói vui vẻ, có tôi 1 mình ngồi ở 1 góc chờ, hơi buồn nhưng tôi không để ý lắm,
bởi trước mặt tôi còn nhiều thứ lạ lẵm để nhìn, tôi cũng không có thời gian để
buồn. Cảm giác của tôi lúc đó là không ngờ bên trong này lại lớn vậy (nhưng sau
đó tôi mới biết nó rất nhỏ so với sân bay Hong Kong). Qua hải quan kiểm tra, lại
tiếp tục ngồi chờ cho đến giờ bay, ngồi trong phòng chờ này có thể nhìn thấy
máy bay qua cửa kính, nhưng tối quá cũng không thấy rõ nữa. Gần đến giờ, tôi đi
qua cổng soát vé, lên xe buýt chở ra máy bay. Khi lên
máy bay, tôi lại thêm điều bất ngờ, máy bay quá nhỏ so với những
gì tôi nghĩ.Sau một hồi bị đổi chỗ liên tục (tại mấy người trong đoàn muốn ngồi
chung với người thân, nên đá tôi qua lại như trái banh), tôi ngồi ghế ngoài lối
đi giữa.
Sau khi tiếp viên hàng không hướng dẫn vài điều cơ bản, máy bay cất
cánh. Đúng là khó chịu thật, tôi cảm thấy trong người lâng lâng, đầu óc quay cuồng.
Sau một hồi hít thở, và máy bay đã ổn định, thì tôi cảm thấy bình thường trở lại.
Lúc này các tiếp viên phục vụ ăn khuya. Máy bay cứ thế bay. 2h, cơ trưởng thông
báo đã tới sân bay Hong Kong, nhưng máy bay không đáp xuống được. Bởi vì ở Hong
Kong đang có bão, sân bay ngưng hoạt động. Thế là máy bay cứ đảo lòng vòng, khiến
đầu óc tôi càng quay lòng vòng, tôi chụp cái bịt vì sợ mình không chịu nổi sẽ
ói. Khoảng 30 phút sau, thông báo từ sân bay cho phép hạ cánh. Nhưng khi máy
bay đã hạ cánh, sân bay lại thông báo cầu thang chưa hoạt động, nên tiếp tục ngồi
trong máy bay chờ. Khoảng 3h30, cầu thang được lắp ghép, tôi theo đoàn người
vào sân bay Hong Kong. Không biết người ta để máy lạnh thế nào, mà tôi cảm thấy
rất lạnh, run liên tục, đi muốn không nổi nữa. Nhớ lại cảm giác lúc đó, đúng là
kinh khủng thật. Nhưng chuyện kinh khủng hơn còn ở phía trước. Để làm thủ tục
nhập cảnh, tôi phải xếp rồng rắn rất dài, mà mãi tới 6h30 (nghĩa là hơn 3h mới
xong) mới qua được cổng đó. Đúng là một đêm kinh hoàng. Đáng lẽ là về khách sạn
sớm thì sáng này sẽ đi tham quan, nhưng cả đêm không ngủ lại xếp hàng mệt mỏi,
nên buổi sáng mọi người ở khách sạn ngủ.
Khách sạn tôi ở khá đẹp, ở giữa khách sạn là hồ bơi, phía sau là 1
cái hồ lớn, nên không khí rất trong lành. Nghe nói nó tiêu chuẩn 4 sao, nhưng nó
chỉ nhận mình là 3 sao. Có thể do thiếu cái gì đó.
Đường sá ở Hong Kong chủ yếu là đường 1 chiều, những cầu cầu bắc
qua biển, hầm chui qua núi, hầm chui
biển. Ở đây chủ yếu là xe ô tô, tôi không thấy chiếc xe máy nào.
Điều này trái ngược ở Việt Nam,
xe máy khủng khiếp. Không khí ở đây rất trong lành, ô tô chạy nhiều
nhưng rất ít khói bụi, nghe HDV nói ở đây xe không chạy bằng xăng. Hút thuốc chỉ
được phép ở cạnh thùng rác thôi. ^_^. Vui nhỉ, ở Việt Nam mà cũng vậy thì đỡ
phiền toái về khói thuốc rồi. Khung cảnh ấn tượng ở đây là các chung cư cao tầng
mọc xen
kẽ với đồi núi và biển. Nói chung là rất hùng vĩ.
Buổi trưa bữa đầu tiên, cả đoàn đi ăn tại một nhà nhà nằm trên 1
chiếc tàu. Phải đi tàu ra đó, dọc hai bên đường đi, rất nhiều du thuyền neo đậu.
Người ở đây thường chứng tỏ đẳng cấp bằng du thuyền mà, ai có du
thuyền để đây mới coi là giàu. Mấy du thuyền này để chưng cho có
chứ ít khi có ai đi lắm. Tôi có chụp một vài bức ảnh làm kỷ niệm nhưng nó không
đẹp lắm, có thể do tôi không biết chụp và máy ảnh cũng không được tốt cho lắm.
Thăm Vịnh Nước Cạn và Miếu Thần Tài. Nghe HDV nói biển khu này là
do mua đất ở nước ngoài về đổ xuống, tạo ra bãi biển cho người ta tắm, nhưng chỉ
tắm trong phạm vi cái lưới thôi. Người ta sợ cá mập. Miếu Thần Tài ở kế bên đó,
HDV bày cho mọi người lấy tờ tiền xoa từ đầu xuống chân Thần Tài rồi
đút vào túi, đem về sẽ có tài lộc. Mọi người xúm lại làm theo, tôi
không có ý kiến về chuyện này, nên không làm theo. Ngoài ra còn có Nguyệt Lão,
cầu Trường Thọ,…Nói chung chủ yếu là lạ chứ không đẹp đối với tôi, bởi ở Việt
Nam có nhiều chỗ tham quan còn đẹp hơn nhiều.
Bảo Tàng Sáp là trạm dừng kế tiếp, nơi đây trưng bày tượng sáp của
những người nổi tiếng, bạn có thể thoái mái chụp ảnh với bất cứ ai, ngoại trừ
Thành Long. Nếu bạn chụp với Thành Long thì sẽ phải trả tiền. Nếu bạn muốn nhờ
người trong bảo tàng chụp dùm, họ sẽ chụp, và đưa cho bạn mã số, khi ra khỏi Bảo
Tàng sẽ dùng mã số đó để lấy hình. Một tấm hình bình thường khoảng 100HK$, càng
lớn tiền càng nhiều. Tôi tranh thủ tự chụp một vài tấm.
Buổi chiều ghé Đại lộ Ngôi Sao, tôi hơi mệt, nên đi ra ngoài đó
gió biển thổi ào ào, lạnh quá nên tôi đi vào trong xe ngồi. Cũng không quên chụp
vài tấm làm kỷ niệm.
Sau khi
ăn tối, địa điểm phải đến tiếp theo là chợ quý bà. Có lẽ đoàn Việt Nam nào qua
cũng ghé ở đây nên khi đi vào chợ, tôi thấy một băng rôn rất lớn treo ở giữa lối
vào “Phở Việt Nam” bằng tiếng Việt. Đúng là hay thật. Nói chung khu vực này rất
đông, bán đủ thứ đồ, từ đồ chơi trẻ em, đến hàng công nghệ như điện thoại các
loại. Quần áo giày dép hàng hiệu thì thiếu gì. Tôi chỉ đi xem cho biết chứ
không mua gì. Những
nghệ sĩ đường phố cũng biểu diễn khá nhiều ở đây. Từ anh mãi võ đến
những ca sĩ, nhóm nhạc đều thu hút rất nhiều người xem. Tôi để quên máy chụp
hình trên xe nên không chụp được tấm nào ở đây. Hơi đáng tiếc.
Nhớ ngày xưa quá, bấy lâu nay cứ loay hoay lo đi làm, mà quên mất
những thứ mình thích, những thứ mình dự định làm từ lúc còn đi học. Nhớ.
NNS
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét