Trang

Thứ Ba, 26 tháng 6, 2012

Học thêm của học sinh trung học


Thời học sinh trung học, hầu như ai cũng đã trải qua giai đoạn học thêm. Thật ra học thêm không có gì xấu, ở trường thầy cô chỉ dạy những gì cơ bản nhất, dạy ngắn gọn nhất nên những kiến thức bạn học được không nhiều và khả năng áp dụng của bạn sẽ gặp nhiều khó khăn. Cụ thể, đối với môn toán, trong trường học sinh sẽ học về định lý, nhưng nếu muốn áp dụng định lý đó trong 1 bài tập cụ thể thì không phải dễ. Thường thầy cô chỉ cho được chừng 1 ví dụ để áp dụng, nhưng nhiêu đó chưa đủ để học sinh có thể hiểu hết định lý hay áp dụng vào bài toán bất kỳ là rất khó. Bên cạnh đó, hầu hết học sinh đều thụ động, giáo viên dạy gì thì học đó, không dạy thì không học, sách vở có sẵn cũng ít khi nào dở ra xem nên việc tự tìm hiểu là hầu như không có. Do đó, học thêm trở thành một nhu cầu thiết yếu để học sinh có cơ hội hiểu rõ hơn về cái mình học, áp dụng được và mở rộng được vấn đề. Đây là cái lợi có thể dễ dàng nhận thấy. Tuy nhiên, còn nhiều vấn đề phức tạp nằm bên trong cái vẻ ngoài đơn giản đó.
Nhiều khi đi học thêm như đi chơi vậy. Thầy cô không thể kiểm soát nổi học sinh, vào học chúng chỉ nói chuyện, sau khi về không về nhà mà đi chơi. Hoặc lấy cớ đi học thêm nhưng không đi mà đi chơi. Cái này là do học sinh, tôi không đề cập đến.
Điều tôi cần nói là giáo viên. Không nói tới chuyện trình độ giáo viên. Một thực trạng ngày nay là giáo viên đang cạnh tranh dạy thêm. Những giáo viên có tiếng dạy giỏi thì học sinh học đông, trong khi những giáo viên ít tiếng tăm thì ít hoặc thậm chí không ai học. Điều này dẫn đến lòng đố kỵ, và học sinh sẽ lãnh hậu quả. Giáo viên đó sẽ giảng dạy sơ sài trên lớp và tìm kiếm những vấn đề khó để cho học sinh làm kiểm tra. Kết quả học sinh bị điểm thấp và ảnh hưởng đến thành tích học tập cả năm. Muốn giải quyết thì chỉ có nước đi học thêm ở giáo viên đó thôi, mặc dù học sinh chán nản không muốn đi, nhưng không đi không được. Trường hợp của em tôi là một ví dụ, môn toán đi học thêm ở 1 cô có tiếng nhất trường, nhưng vô lớp học toàn đạt điểm thấp, và cô giáo dạy trong lớp còn nói là “cô biết em đi học cô khác”. Thế là em tôi phải về xin tiền đi học cô đó, về sau điểm số luôn đứng hàng top trong lớp. Mà nói chi xa, bản thân tôi cũng bị rồi. Hồi tôi còn học cấp 3, môn Vật lý đối với tôi là một thảm họa, vô lớp ông thầy chẳng dạy gì cả, cứ cho bài tập, rồi hỏi đứa nào biết lên bảng làm. Thử hỏi không dạy lý thuyết, cứ cho bài tập, biết gì mà làm. Vậy mà mấy đứa kia chen nhau lên làm mới hay chứ. Còn kiểm tra, mới đọc đề xong, chừng 5 phút sau là đã có một nhóm đứa tranh nhau nộp. Còn tôi ngồi hoài chẳng biết làm sao. Mà ông thầy đó chơi trò, 10 đứa nộp đầu tiên điểm cao nhất là 10, 10 đứa kế tiếp là 9,…Tôi thì nhờ nhỏ bạn kế bên chỉ là chủ yếu, mà nó làm xong mới chỉ, nên điểm cao nhất chỉ là 7 thôi. Sau này, tôi thắc mắc hỏi sao mấy đứa đó giỏi thế, nhỏ bạn tôi mới nói là vì trong lớp học thêm thầy đã cho công thức rồi, cứ vậy thế số vô tính thôi. Hay thật. Nhờ ông thầy đó dạy mà mấy đứa luôn đạt điểm cao đó rớt đại học hết. Lớp tôi chỉ đậu vài đứa, trong đó có tôi, giờ nghĩ lại cũng cám ơn ông thầy đó, nhờ ổng mà tôi biết thế nào là tự học.
Mà nếu như đi học thêm các môn chính có khả năng thi tuyển thì cũng không nói gì, còn đằng này, đi học thêm vẽ, học thêm giáo dục công dân, mới chán chứ. Bởi nếu không học thêm, điểm số mấy môn này luôn thấp, ảnh hưởng đến thành tích cuối năm. Em tôi ngày đó về xin tiền mẹ đi học thêm vẽ, tôi hỏi bộ em thích vẽ hả. Nó nói nếu không học thì điểm luôn dưới trung bình, khống chế kết quả học tập. Tôi lấy mấy cái hình nó vẽ ra coi, không đẹp nhưng không đến nỗi xấu để đạt điểm 3, điểm 4. Từ ngày đi học vẽ điểm 10 luôn xuất hiện. Tôi hỏi đi học thêm vậy thầy dạy gì. Nó nói vô thầy cho ngồi can cái hình mà sắp kiểm tra, vậy thôi. ^_^.
Một chuyện tôi nghe em tôi kể lại mà thấy rất buồn. Nhỏ bạn của nó nhà nghèo, không có tiền đi học thêm. Nhưng nó rất siêng năng, chăm chỉ, năm nào cũng là học sinh giỏi. Năm nó học lớp 9, vô học môn có khả năng thi tuyển, cô không dạy gì hết, chỉ đưa bài tập rồi cho kết quả. Bà cô còn nói muốn biết thì đi học thêm đi. Mà tiền học thêm bà ta lấy rẻ thôi, 1.5 triệu 1 em, bả nói ở trường em tôi học (là 1 trường lớn trong huyện) thầy cô ở đó lấy mắc hơn nhiều. Em tôi nói, nó học thêm cô chủ nhiệm nó cũng dạy môn đó, có 500 ngàn, bằng 1/3.
Tôi không biết nói gì hơn, trong thời buổi kinh tế khó khăn này, đúng là kiếm tiền rất khó khăn, nhưng không phải vì thế mà bất chấp tất cả. Một đứa học sinh học giỏi, chăm chỉ như vậy, mà nỡ lòng nào đối xử với nó vậy. Nó không có tiền đi học thêm thì nó sẽ không thể có điều kiện học sao ? Thật không công bằng.
Còn chuyện mấy chuyện gian lận thi cử báo chí đưa tin ở một trường nào đó. Tôi không thấy bất ngờ, bởi nếu bạn có quen với giáo viên thì bạn sẽ hiểu. Áp lực thành tích, áp lực phổ cập. Thành tích thì ai cũng biết rồi, còn áp lực phổ cập là gì ? Tôi lấy ví dụ, nếu một học sinh bỏ học trung học cơ sở, thì giáo viên phải đến nhà năn nỉ nó đi học, nếu năn nỉ không được thì giáo viên sẽ bị khiển trách bởi chỉ tiêu phổ cập không đáp ứng. Còn nếu năn nỉ được thì khi nó vô học phải ráng nâng niu nó, bởi không nó nghỉ nữa thì phải đi năn nỉ. Nó thi thì phải tìm cách cho nó đậu. Đại khái là vậy. Bởi vậy vì sao mà ngày nay ít thất giáo viên đánh học sinh học dở. Tôi nhớ hồi tôi còn học cấp 2, năm lớp 9, đứa nào mà không làm được bài, không thuộc bài, bất kể trai hay gái đều cuối xuống cho cô đánh. Nhờ vậy mà năm đó lớp tôi ai cũng đậu tốt nghiệp. Còn bây giờ ai cũng đậu tốt nghiệp nhưng vì cái khác.
Đó là những gì tôi thấy, tôi nghe người ta kể. Có lẽ khiến tôi bi quan nhưng tôi vẫn hi vọng đó chỉ là những “con sâu” nhỏ nhoi mà thôi.
 NNS

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét